1. 古诗词大全

明代诗词作品

共收录了480首明代诗词
  • 作者:李攀龙 朝代:明代

    青枫飒飒雨凄凄,秋色遥看入楚迷。
    谁向孤舟怜逐客?白云相送大江西。

    qīng fēng sà sà yǔ qī qī ,qiū sè yáo kàn rù chǔ mí 。
    shuí xiàng gū zhōu lián zhú kè ?bái yún xiàng sòng dà jiāng xī 。

    秋天离别孤独
  • 作者:文森 朝代:明代

    三载重阳菊,开时不在家。
    何期今日酒,忽对故园花。
    野旷云连树,天寒雁聚沙。
    登临无限意,何处望京华。

    sān zǎi zhòng yáng jú ,kāi shí bú zài jiā 。
    hé qī jīn rì jiǔ ,hū duì gù yuán huā 。
    yě kuàng yún lián shù ,tiān hán yàn jù shā 。
    dēng lín wú xiàn yì ,hé chù wàng jīng huá 。

    思乡重阳节登高
  • 作者:刘基 朝代:明代

    谁谓秋月明?蔽之不必一尺翳。
    谁谓江水清?淆之不必一斗泥。
    人情旦暮有翻覆,平地倏忽成山溪。
    君不见桓公相仲父,竖刁终乱齐;
    秦穆信逢孙,遂违百里奚。
    赤符天子明见万里外,乃以薏苡为文犀。
    停婚仆碑何震怒,青天白日生虹蜺。
    明良际会有如此,而况童角不辨粟与稊。
    外间皇父中艳妻,马角突兀连牝鸡。
    以聪为聋狂作圣,颠倒衣裳行蒺藜。
    屈原怀沙子胥弃,魑魅叫啸风凄凄。
    梁甫吟,悲以凄。
    岐山竹实日稀少,凤凰憔悴将安栖!

    shuí wèi qiū yuè míng ?bì zhī bú bì yī chǐ yì 。
    shuí wèi jiāng shuǐ qīng ?xiáo zhī bú bì yī dòu ní 。
    rén qíng dàn mù yǒu fān fù ,píng dì shū hū chéng shān xī 。
    jun1 bú jiàn huán gōng xiàng zhòng fù ,shù diāo zhōng luàn qí ;
    qín mù xìn féng sūn ,suí wéi bǎi lǐ xī 。
    chì fú tiān zǐ míng jiàn wàn lǐ wài ,nǎi yǐ yì yǐ wéi wén xī 。
    tíng hūn pú bēi hé zhèn nù ,qīng tiān bái rì shēng hóng ní 。
    míng liáng jì huì yǒu rú cǐ ,ér kuàng tóng jiǎo bú biàn sù yǔ tí 。
    wài jiān huáng fù zhōng yàn qī ,mǎ jiǎo tū wū lián pìn jī 。
    yǐ cōng wéi lóng kuáng zuò shèng ,diān dǎo yī shang háng jí lí 。
    qū yuán huái shā zǐ xū qì ,chī mèi jiào xiào fēng qī qī 。
    liáng fǔ yín ,bēi yǐ qī 。
    qí shān zhú shí rì xī shǎo ,fèng huáng qiáo cuì jiāng ān qī !

    借古讽今
  • 作者:王世贞 朝代:明代

    昔闻李供奉,长啸独登楼。
    此地一垂顾,高名百代留。
    白云海色曙,明月天门秋。
    欲觅重来者,潺湲济水流。

    xī wén lǐ gòng fèng ,zhǎng xiào dú dēng lóu 。
    cǐ dì yī chuí gù ,gāo míng bǎi dài liú 。
    bái yún hǎi sè shǔ ,míng yuè tiān mén qiū 。
    yù mì zhòng lái zhě ,chán yuán jì shuǐ liú 。

    写景咏史怀古登楼
  • 作者:道源 朝代:明代

    万树寒无色,南枝独有花。
    香闻流水处,影落野人家。

    wàn shù hán wú sè ,nán zhī dú yǒu huā 。
    xiāng wén liú shuǐ chù ,yǐng luò yě rén jiā 。

    梅花
  • 作者:谢榛 朝代:明代

    路出大梁城,关河开晓晴。
    日翻龙窟动,风扫雁沙平。
    倚剑嗟身事,张帆快旅情。
    茫茫不知处,空外棹歌声。

    lù chū dà liáng chéng ,guān hé kāi xiǎo qíng 。
    rì fān lóng kū dòng ,fēng sǎo yàn shā píng 。
    yǐ jiàn jiē shēn shì ,zhāng fān kuài lǚ qíng 。
    máng máng bú zhī chù ,kōng wài zhào gē shēng 。

    黄河人生感慨
  • 作者:唐寅 朝代:明代

    雨打梨花深闭门,忘了青春,误了青春。赏心乐事共谁论?花下销魂,月下销魂。
    愁聚眉峰尽日颦,千点啼痕,万点啼痕。晓看天色暮看云,行也思君,坐也思君。

    yǔ dǎ lí huā shēn bì mén ,wàng le qīng chūn ,wù le qīng chūn 。shǎng xīn lè shì gòng shuí lùn ?huā xià xiāo hún ,yuè xià xiāo hún 。
    chóu jù méi fēng jìn rì pín ,qiān diǎn tí hén ,wàn diǎn tí hén 。xiǎo kàn tiān sè mù kàn yún ,háng yě sī jun1 ,zuò yě sī jun1 。

    闺怨
  • 作者:丘浚 朝代:明代

    浅红淡白间深黄,簇簇新妆阵阵香。
    无限枝头好颜色,可怜开不为重阳。

    qiǎn hóng dàn bái jiān shēn huáng ,cù cù xīn zhuāng zhèn zhèn xiāng 。
    wú xiàn zhī tóu hǎo yán sè ,kě lián kāi bú wéi zhòng yáng 。

    咏物菊花品格寓人
  • 作者:唐寅 朝代:明代

    故园三径吐幽丛,一夜玄霜坠碧空。
    多少天涯未归客,尽借篱落看秋风。

    gù yuán sān jìng tǔ yōu cóng ,yī yè xuán shuāng zhuì bì kōng 。
    duō shǎo tiān yá wèi guī kè ,jìn jiè lí luò kàn qiū fēng 。

    咏物菊花品格寓人
  • 作者:刘基 朝代:明代

    赵人患鼠,乞猫于中山。中山人予之猫,猫善捕鼠及鸡。月余,鼠尽而鸡亦尽。其子患之,告其父曰:“盍去诸?”其父曰:“是非若所知也。吾之患在鼠,不在乎无鸡。夫有鼠,则窃吾食,毁吾衣,穿吾垣墉,毁伤吾器用,吾将饥寒焉,不病于无鸡乎?无鸡者,弗食鸡则已耳,去饥寒犹远,若之何而去夫猫也!”

    (选自明·刘基《郁离子·捕鼠》)

    zhào rén huàn shǔ ,qǐ māo yú zhōng shān 。zhōng shān rén yǔ zhī māo ,māo shàn bǔ shǔ jí jī 。yuè yú ,shǔ jìn ér jī yì jìn 。qí zǐ huàn zhī ,gào qí fù yuē :“hé qù zhū ?”qí fù yuē :“shì fēi ruò suǒ zhī yě 。wú zhī huàn zài shǔ ,bú zài hū wú jī 。fū yǒu shǔ ,zé qiè wú shí ,huǐ wú yī ,chuān wú yuán yōng ,huǐ shāng wú qì yòng ,wú jiāng jī hán yān ,bú bìng yú wú jī hū ?wú jī zhě ,fú shí jī zé yǐ ěr ,qù jī hán yóu yuǎn ,ruò zhī hé ér qù fū māo yě !”

    (xuǎn zì míng ·liú jī 《yù lí zǐ ·bǔ shǔ 》)

    哲理
  • 作者:宋濂 朝代:明代

    余幼时即嗜学。家贫,无从致书以观,每假借于藏书之家,手自笔录,计日以还。天大寒,砚冰坚,手指不可屈伸,弗之怠。录毕,走送之,不敢稍逾约。以是人多以书假余,余因得遍观群书。既加冠,益慕圣贤之道 ,又患无硕师、名人与游,尝趋百里外,从乡之先达执经叩问。先达德隆望尊,门人弟子填其室,未尝稍降辞色。余立侍左右,援疑质理,俯身倾耳以请;或遇其叱咄,色愈恭,礼愈至,不敢出一言以复;俟其欣悦,则又请焉。故余虽愚,卒获有所闻。

    当余之从师也,负箧曳屣,行深山巨谷中,穷冬烈风,大雪深数尺,足肤皲裂而不知。至舍,四支僵劲不能动,媵人持汤沃灌,以衾拥覆,久而乃和。寓逆旅,主人日再食,无鲜肥滋味之享。同舍生皆被绮绣,戴朱缨宝饰之帽,腰白玉之环,左佩刀,右备容臭,烨然若神人;余则缊袍敝衣处其间,略无慕艳意。以中有足乐者,不知口体之奉不若人也。盖余之勤且艰若此。

    今虽耄老,未有所成,犹幸预君子之列,而承天子之宠光,缀公卿之后,日侍坐备顾问,四海亦谬称其氏名,况才之过于余者乎?

    今诸生学于太学,县官日有廪稍之供,父母岁有裘葛之遗,无冻馁之患矣;坐大厦之下而诵《诗》《书》,无奔走之劳矣;有司业、博士为之师,未有问而不告,求而不得者也;凡所宜有之书,皆集于此,不必若余之手录,假诸人而后见也。其业有不精,德有不成者,非天质之卑,则心不若余之专耳,岂他人之过哉!

    东阳马生君则,在太学已二年,流辈甚称其贤。余朝京师,生以乡人子谒余,撰长书以为贽,辞甚畅达,与之论辩,言和而色夷。自谓少时用心于学甚劳,是可谓善学者矣!其将归见其亲也,余故道为学之难以告之。谓余勉乡人以学者,余之志也;诋我夸际遇之盛而骄乡人者,岂知余者哉!

    yú yòu shí jí shì xué 。jiā pín ,wú cóng zhì shū yǐ guān ,měi jiǎ jiè yú cáng shū zhī jiā ,shǒu zì bǐ lù ,jì rì yǐ hái 。tiān dà hán ,yàn bīng jiān ,shǒu zhǐ bú kě qū shēn ,fú zhī dài 。lù bì ,zǒu sòng zhī ,bú gǎn shāo yú yuē 。yǐ shì rén duō yǐ shū jiǎ yú ,yú yīn dé biàn guān qún shū 。jì jiā guàn ,yì mù shèng xián zhī dào ,yòu huàn wú shuò shī 、míng rén yǔ yóu ,cháng qū bǎi lǐ wài ,cóng xiāng zhī xiān dá zhí jīng kòu wèn 。xiān dá dé lóng wàng zūn ,mén rén dì zǐ tián qí shì ,wèi cháng shāo jiàng cí sè 。yú lì shì zuǒ yòu ,yuán yí zhì lǐ ,fǔ shēn qīng ěr yǐ qǐng ;huò yù qí chì duō ,sè yù gōng ,lǐ yù zhì ,bú gǎn chū yī yán yǐ fù ;sì qí xīn yuè ,zé yòu qǐng yān 。gù yú suī yú ,zú huò yǒu suǒ wén 。

    dāng yú zhī cóng shī yě ,fù qiè yè xǐ ,háng shēn shān jù gǔ zhōng ,qióng dōng liè fēng ,dà xuě shēn shù chǐ ,zú fū jun1 liè ér bú zhī 。zhì shě ,sì zhī jiāng jìn bú néng dòng ,yìng rén chí tāng wò guàn ,yǐ qīn yōng fù ,jiǔ ér nǎi hé 。yù nì lǚ ,zhǔ rén rì zài shí ,wú xiān féi zī wèi zhī xiǎng 。tóng shě shēng jiē bèi qǐ xiù ,dài zhū yīng bǎo shì zhī mào ,yāo bái yù zhī huán ,zuǒ pèi dāo ,yòu bèi róng chòu ,yè rán ruò shén rén ;yú zé wēn páo bì yī chù qí jiān ,luè wú mù yàn yì 。yǐ zhōng yǒu zú lè zhě ,bú zhī kǒu tǐ zhī fèng bú ruò rén yě 。gài yú zhī qín qiě jiān ruò cǐ 。

    jīn suī mào lǎo ,wèi yǒu suǒ chéng ,yóu xìng yù jun1 zǐ zhī liè ,ér chéng tiān zǐ zhī chǒng guāng ,zhuì gōng qīng zhī hòu ,rì shì zuò bèi gù wèn ,sì hǎi yì miù chēng qí shì míng ,kuàng cái zhī guò yú yú zhě hū ?

    jīn zhū shēng xué yú tài xué ,xiàn guān rì yǒu lǐn shāo zhī gòng ,fù mǔ suì yǒu qiú gě zhī yí ,wú dòng něi zhī huàn yǐ ;zuò dà shà zhī xià ér sòng 《shī 》《shū 》,wú bēn zǒu zhī láo yǐ ;yǒu sī yè 、bó shì wéi zhī shī ,wèi yǒu wèn ér bú gào ,qiú ér bú dé zhě yě ;fán suǒ yí yǒu zhī shū ,jiē jí yú cǐ ,bú bì ruò yú zhī shǒu lù ,jiǎ zhū rén ér hòu jiàn yě 。qí yè yǒu bú jīng ,dé yǒu bú chéng zhě ,fēi tiān zhì zhī bēi ,zé xīn bú ruò yú zhī zhuān ěr ,qǐ tā rén zhī guò zāi !

    dōng yáng mǎ shēng jun1 zé ,zài tài xué yǐ èr nián ,liú bèi shèn chēng qí xián 。yú cháo jīng shī ,shēng yǐ xiāng rén zǐ yè yú ,zhuàn zhǎng shū yǐ wéi zhì ,cí shèn chàng dá ,yǔ zhī lùn biàn ,yán hé ér sè yí 。zì wèi shǎo shí yòng xīn yú xué shèn láo ,shì kě wèi shàn xué zhě yǐ !qí jiāng guī jiàn qí qīn yě ,yú gù dào wéi xué zhī nán yǐ gào zhī 。wèi yú miǎn xiāng rén yǐ xué zhě ,yú zhī zhì yě ;dǐ wǒ kuā jì yù zhī shèng ér jiāo xiāng rén zhě ,qǐ zhī yú zhě zāi !

    励志赠言学习
  • 作者:刘基 朝代:明代

    风驱急雨洒高城,云压轻雷殷地声。
    雨过不知龙去处,一池草色万蛙鸣。

    fēng qū jí yǔ sǎ gāo chéng ,yún yā qīng léi yīn dì shēng 。
    yǔ guò bú zhī lóng qù chù ,yī chí cǎo sè wàn wā míng 。

    写景写雨哲理
  • 作者:刘基 朝代:明代

    城外萧萧北风起,城上健儿吹落耳。
    将军玉帐貂鼠衣,手持酒杯看雪飞。

    chéng wài xiāo xiāo běi fēng qǐ ,chéng shàng jiàn ér chuī luò ěr 。
    jiāng jun1 yù zhàng diāo shǔ yī ,shǒu chí jiǔ bēi kàn xuě fēi 。

    写风战争将士批判
  • 作者:袁宏道 朝代:明代

    湘山晴色远微微,尽日江头独醉归。
    不见两关传露布,尚闻三殿未垂衣。
    边筹自古无中下,朝论于今有是非。
    日暮平沙秋草乱,一双白鸟避人飞。

    xiāng shān qíng sè yuǎn wēi wēi ,jìn rì jiāng tóu dú zuì guī 。
    bú jiàn liǎng guān chuán lù bù ,shàng wén sān diàn wèi chuí yī 。
    biān chóu zì gǔ wú zhōng xià ,cháo lùn yú jīn yǒu shì fēi 。
    rì mù píng shā qiū cǎo luàn ,yī shuāng bái niǎo bì rén fēi 。

    写景古诗三百首抒怀
  • 作者:睦石 朝代:明代

    霓裳片片晚妆新,束素亭亭玉殿春。 
    已向丹霞生浅晕,故将清露作芳尘。

    ní shang piàn piàn wǎn zhuāng xīn ,shù sù tíng tíng yù diàn chūn 。 
    yǐ xiàng dān xiá shēng qiǎn yūn ,gù jiāng qīng lù zuò fāng chén 。

    写花